-"Xin chú A tha tội cho họ vì họ không biết việc họ làm".
Câu này phạm các lỗi nguỵ biện sau:
Nguỵ biện lảng tránh: Đang tranh luận, 🐏 không tranh luận được thì chuyển sang kết tội nhằm lảng tránh tranh luận, mặc dù chưa biết là có tội hay không, 🐏 có tội hay người chỉ trích 🐏 có tội, nhưng 🐏 cứ chuyển sang kết tội để lảng tránh tranh luận. Thay vì tranh luận, 🐏 chuyển sang vấn đề kết tội và tha tội, nhằm lảng tránh sự thật.
Nguỵ biện công kích cá nhân: 🐏 kết tội người khác khi họ trái ý mình, coi như tội đó không bàn cãi gì nữa, chỉ còn bàn "tha thứ", 🐏 tạo ra sự quy kết trịch thượng nhằm công kích cá nhân người chỉ trích. Từ "tha thứ" vừa giả tạo vừa trịch thượng, nhằm công kích người chỉ trích 🐏.
Nguỵ biện gièm pha: 🐏 nói "họ không biết việc họ làm" là lối nhận định quy chụp hồ đồ, ngay cả khi bạn biết rõ việc bạn làm, não 🐏 tệ hại hơn não của bạn thì bạn sẽ bị 🐏 nói vậy khi bạn chỉ trích 🐏. Để thấy rõ hơn điều này, bạn thử khen 🐏 thì dù lời khen phi lý 🐏 cũng không phản đối gì, mà vui vẻ đón nhận. Chỉ khi nào bạn nói ra sự thật xấu của 🐏, dù nói đúng thì 🐏 mới nói "họ không biết việc họ làm".
Câu này phạm các lỗi nguỵ biện sau:
Nguỵ biện lảng tránh: Đang tranh luận, 🐏 không tranh luận được thì chuyển sang kết tội nhằm lảng tránh tranh luận, mặc dù chưa biết là có tội hay không, 🐏 có tội hay người chỉ trích 🐏 có tội, nhưng 🐏 cứ chuyển sang kết tội để lảng tránh tranh luận. Thay vì tranh luận, 🐏 chuyển sang vấn đề kết tội và tha tội, nhằm lảng tránh sự thật.
Nguỵ biện công kích cá nhân: 🐏 kết tội người khác khi họ trái ý mình, coi như tội đó không bàn cãi gì nữa, chỉ còn bàn "tha thứ", 🐏 tạo ra sự quy kết trịch thượng nhằm công kích cá nhân người chỉ trích. Từ "tha thứ" vừa giả tạo vừa trịch thượng, nhằm công kích người chỉ trích 🐏.
Nguỵ biện gièm pha: 🐏 nói "họ không biết việc họ làm" là lối nhận định quy chụp hồ đồ, ngay cả khi bạn biết rõ việc bạn làm, não 🐏 tệ hại hơn não của bạn thì bạn sẽ bị 🐏 nói vậy khi bạn chỉ trích 🐏. Để thấy rõ hơn điều này, bạn thử khen 🐏 thì dù lời khen phi lý 🐏 cũng không phản đối gì, mà vui vẻ đón nhận. Chỉ khi nào bạn nói ra sự thật xấu của 🐏, dù nói đúng thì 🐏 mới nói "họ không biết việc họ làm".
-"Khi nào bạn có đức tin bạn sẽ hiểu".
Câu này phạm các lỗi nguỵ biện sau:
Nguỵ biện công kích cá nhân, lối công kích này rất gian xảo, câu "bạn không hiểu vấn đề" bị ẩn đi, coi như hiển nhiên để chỉ còn bàn đến "khi nào đó bạn sẽ hiểu". Câu này đồng thời cũng rất trịch thượng, coi người tranh luận như con nít, giống như nói "sau này lớn lên con sẽ hiểu". Không cần biết bạn nói thế nào, mặc dù bạn đúng nhưng khi chỉ ra cái sai của 🐏hoặc của đạ 0 thì 🐏 sẽ nói "khi nào bạn có đức tin bạn sẽ hiểu".
Nguỵ biện suy đoán vội: 🐏 suy đoán trong tương lai bạn sẽ thấy ngược lại, rồi dùng sự suy đoán này để trốn tránh tranh luận. Mặc dù bạn có thể nghiên cứu đức tin của 🐏 kỹ hơn cả 🐏 trước khi chỉ ra sự thật nhưng 🐏vẫn "kéo" bạn về thì tương lai chưa diễn ra để 🐏 vừa nói bạn chưa hiểu, vừa để 🐏 trốn thoát khỏi sự thật hiện tại.
Nguỵ biện lảng tránh vấn đề: Đang chỉ ra cái sai để tranh luận thì 🐏 lảng sang vấn đề đức tin của bạn để lảng tránh tranh luận, lảng tránh sự thật.
Câu này phạm các lỗi nguỵ biện sau:
Nguỵ biện công kích cá nhân, lối công kích này rất gian xảo, câu "bạn không hiểu vấn đề" bị ẩn đi, coi như hiển nhiên để chỉ còn bàn đến "khi nào đó bạn sẽ hiểu". Câu này đồng thời cũng rất trịch thượng, coi người tranh luận như con nít, giống như nói "sau này lớn lên con sẽ hiểu". Không cần biết bạn nói thế nào, mặc dù bạn đúng nhưng khi chỉ ra cái sai của 🐏hoặc của đạ 0 thì 🐏 sẽ nói "khi nào bạn có đức tin bạn sẽ hiểu".
Nguỵ biện suy đoán vội: 🐏 suy đoán trong tương lai bạn sẽ thấy ngược lại, rồi dùng sự suy đoán này để trốn tránh tranh luận. Mặc dù bạn có thể nghiên cứu đức tin của 🐏 kỹ hơn cả 🐏 trước khi chỉ ra sự thật nhưng 🐏vẫn "kéo" bạn về thì tương lai chưa diễn ra để 🐏 vừa nói bạn chưa hiểu, vừa để 🐏 trốn thoát khỏi sự thật hiện tại.
Nguỵ biện lảng tránh vấn đề: Đang chỉ ra cái sai để tranh luận thì 🐏 lảng sang vấn đề đức tin của bạn để lảng tránh tranh luận, lảng tránh sự thật.
Khi chỉ ra sự thật để tranh luận với 🐏, Tiến sĩ thường tước các "bảo bối" tầm bậy đó của 🐏 bằng cách...xài trước, Tiến sĩ nói "xin đấng nào đó tha tội cho 🐏 vì 🐏 không biết việc 🐏 làm", rồi nói "khi nào 🐏 có đức tin 🐏sẽ hiểu". Người làm vậy không phải để nguỵ biện giống 🐏, mà để buộc 🐏 phải tranh luận thẳng vào vấn đề mà bớt nguỵ biện đi, nhưng khi bị tước bảo bối 🐏 thường không tranh luận được rồi nổi khùng và nói bậy.
(Tiến Sĩ Phổ Cập)
https://www.facebook.com/groups/443140173110305
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét