Về thời cổ, từ buổi sáng-thế đến đời Áp-ra-ham
(Từ đoạn 1 đến 11:9)
Tạo-thành trời đất
1Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất. ==>1 Ban đầu ai tạo ra chúa trời ?
2Vả, đất là vô-hình và trống không, sự mờ-tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận-hành trên mặt nước.
==> Đất là vô hình trống không lúc này chưa có sự sáng thì không gian hoàn toàn tối đen như mực chứ làm gì có cái gọi (mờ - tối) có nghĩa là sáng lờ mờ không thấy rõ ? Còn mặt vực là mặt vực nào ? trong khi ban đầu miêu tả đất là vô - hình trống không. Xạo ke ban đầu trống không tối om có nước hồi nào đâu mà nói chúa trời bay trên mặt nước được ? Chưa sáng tạo ra nước Mừ ? Ka ka ka
3Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng.
==> Sự sáng này ở đâu ra ? Nếu không có vật gì đó phát ra ánh sáng
4Đức Chúa Trời thấy sáng là tốt-lành, bèn phân sáng ra cùng tối. 5Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tối là đêm. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhứt.
==> Phân sáng và tối ra bằng cách nào ? trong khi chưa tạo ra mặt trời và mặt trăng và các vì sao.
6Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân-rẽ nước cách với nước.
==> Cái này hổng hiểu muốn nói gì, nước cách với nước là thế nào ? Ủa Mà nước ở đâu ra trong khi chúa không sáng tạo ra nước ?
7Ngài làm nên khoảng không, phân-rẽ nước ở dưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy.
==> Khoảng không đã có sẵn từ ban đầu thì cần gì phải tạo ? Chắc ý muốn nói tạo khoảng không phân rẽ nước dưới mặt đất và nước mưa ở trên trời cao chứ gì. Ka ka ka
8Đức Chúa Trời đặt tên khoảng không là trời. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhì.
==> Cái này đứa con nít cũng biết gọi khoảng không là bầu trời rồi khỏi cần đặt, Hay quá ta chưa có mặt trời và mặt trăng mà có buổi chiều và buổi sáng mai luôn ha.
9Đức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô-cạn bày ra; thì có như vậy.
==> Cái này hay nữa chắc muốn nói sáng tạo lục địa và đại dương sông hồ chứ gì. Sao hổng giỏi tạo ra hồ nước lớn trên sa mạc Sahara cho dân châu phi đỡ chết khát.
10Đức Chúa Trời đặt tên chỗ khô-cạn là đất, còn nơi nước tụ lại là biển. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành.
==> Ban đầu hổng có gì hết, giờ lòi ra đất, nước,...rồi đặt tên để gọi nữa ha.
11Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh cây-cỏ; cỏ kết hột giống, cây-trái kết quả, tùy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất; thì có như vậy.
==> Cái này mới lòi ra cái Ngu của thiên chúa nè, cây cỏ muốn sinh trưởng đơm hoa kết trái phải có ánh sáng mặt trời để quang hợp, trong khi tập này thiên chúa chưa nặn ra mặt trời mặt trăng. Chắc tại chúa có quyền năng làm ngược cũng được hổng sao hết ha. Ka ka ka
12Đất sanh cây-cỏ: Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành. 13Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ ba.
==> Nói xạo nhưng không am hiểu nè, có nhiều loài cây không có hột nhé như rau lang, khoai mì,...
14Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng-không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì-tiết, ngày và năm;
==> Cái này mâu thuẫn lung tung rối rắm vô cùng, ở trên nói có sáng tối phân định ngày đêm rồi lại tạo ra vì sáng để làm gì ?
15lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời để soi xuống đất; thì có như vậy.
==> Làm ra các vì sao chỉ với một mục đích duy nhất là soi xuống đất để phân định ngày đêm ?
16Đức Chúa Trời làm nên hai vì sáng lớn; vì lớn hơn để cai-trị ban ngày, vì nhỏ hơn để cai-trị ban đêm; Ngài cũng làm các ngôi sao.
==>Ý muốn nói làm mặt trời to hơn mặt trăng để cai trị ngày và đêm. Tóm lại đức chúa trời là một thiên tài có một không hai trong vũ trụ, ngài tạo ra đủ thứ từ hư không, dân gian gọi là "tay không bắt giặc". Buồn cười thặc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét