Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

NHỮNG MẨU CHUYỆN VỀ ĐẠO DỤ THIÊN CHÚA GIÁO

Người bạn tôi ở Sydney, Australia kể lại: Khu shoping của người Việt ở khu Banstown. Hai bên có hai dãy phố, chính giữa có bóng cây và mấy cái ghế đá để khách nghỉ chân. Những người không có việc làm, mấy ông già thường ra ngồi đó đánh cờ hay đấu láo với bạn bè.
Hôm đó có một ông tự nhiên mặc bộ đồ màu nâu và đầu thì cạo trọc lóc như mấy ông thầy chùa, khác với mọi ngày. Mọi người thấy lạ xúm lại hỏi: ''Bộ ông đi tu rồi hả? ''.''Tu đâu mà tu''. ''Không tu tại sao cạo trọc đầu và mặc đồ màu nâu như vầy?''. Ông ta bắt đầu kể:
''Tôi có tu hành gì đâu. Hồi mới tới Úc, ở trong Hostel, mấy ông bà Tin Lành thường vào dẫn chúng tôi đi xin cái này, cáo nọ của các hội từ thiện. Tôi chân ướt, chân ráo nên đi theo. Đương nhiên là sau khi xin thì mấy ổng, bã chở chúng tôi vào nhà thờ nghe giảng giáo lý và dụ chúng tôi vào đạo. Sau này họ cứ tới dụ hoài. Có hôm tôi chỉ lên bàn thờ Phật và nói cho họ biết, tôi đạo Phật. Thế mà họ vẫn cứ tới hoài, mà mỗi lần tới họ ngồi rất dai, làm mình mất rất nhiều thì giờ. Chịu không nổi nên tôi cạo quách cái đầu và mặc đồ nâu, và nói với họ là tôi đã vào chùa tu rồi. Từ đó họ mới không tới nữa''
Chuyện thứ hai:
Cũng ở Sydneỵ Australia. Có một ông ở VN mới qua, do sự bảo lãnh của đứa con tên Dũng (tạm gọi). Trong thời gian ở Úc, anh D nghĩ rằng đạo Công Giáo và Tin Lành rất mạnh và giàu có. Nên anh D đã theo Tin Lành để dựa hơi. Khi cha mẹ anh D qua Úc. Những người trong giáo hội cứ dụ ông cụ theo TL. Nhưng ông cụ nhất định không chịu. Họ thuyết phục: ''Thằng D đã theo Chúa. Mai mốt nó sẽ lên thiên đàng. Nếu ông không theo, mai mốt chết đi, ông sẽ xuống địa ngục. Như vậy thì cha con sẽ cách trở, không bao giờ đoàn tụ. Ông nên suy nghĩ, theo Chúa để sau này cha con luôn luôn gần gũi trên thiên đàng''. Ông vẫn nhất định không theo cho đến khi ông ... hấp hối.
Ngày ông hấp hối, ngoài người nhà, vây quanh giường còn có ông Mục Sư và mấy giáo hữu Tin Lành. Ban đầu họ thuyết phục ông như tôi đã viết ở trên. Đến khi ông sắp trút hơi thở cuối cùng. Họ không còn nói dài dòng như vậy nữa mà chỉ dồn dập hỏi vắn tắt ''Ông có muốn đoàn tụ với thằng D không? Ông có muốn đoàn tụ với thằng D không?....''. Ông cụ nằm gối đầu lên chiếc gối cao. Khi ông tắt thở, thì đầu ông gục xuống. Thế là những người trong Giáo Hội (kể cả anh D) cho rằng ông đã bằng lòng theo đạo. Và cử hành tang lễ của ông theo Tin Lành.
Tôi biết có người sẽ thắc mắc là: Nếu dụ người khác vào đạo thì người ta dụ người sống để kiếm thêm người đóng góp tiền của cho đạo của họ, chứ người đã chết thì có lợi gì đâu ? Xin thưa có hai cái lợi:
Thứ nhất: Nếu hai ông bà cụ theo đạo TL thì sẽ kéo theo những đứa con và cháu khác của ông bà sẽ theo đạo .
Thứ hai: Hiện nay, tôi không biết là lương của mấy ông Mục Sư là bao nhiêu . Nhưng cách đây khoảng 15 năm thì lương của họ là 53.000 Úc kim một năm. Với điều kiện là họ phải kiếm cho ra 30 tân tòng. Nếu họ kiếm không đủ 30 tân tòng thì số lương của họ sẽ bị trừ dần. Vì vậy mà họ phải ráng kiếm cho đủ số .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét