Có 1 anh bộ đội gốc Ninh Bình về hưu sau năm 79,đi vay ngân hàng, thân hữu và bà con được hơn tỷ bạc, nuôi 300 con heo rừng rặc giống, theo bản tánh hoang dại, heo đã phá rào trở về rừng, cuối mùa chỉ còn sót lại tầm 150 con,lỗ vốn nặng,sau nhiều phen tính toán giữ gìn đàn heo vẫn không mấy hiệu quả, có lần theo 1 người bạn đi nhà thờ, anh thấy chủ chăn cho người ta ăn cái gì đó, và vĩnh viễn không bao giờ bỏ nhà thờ,đi đâu cũng quay lại chốn cũ,anh liền có sáng kiến cho bầy heo uống nước có pha it muối và mì chính từ khi còn non, bay heo lớn dần,nhiều phen chúng phá rào về rừng,bị đói khát, rồi cũng mò về chuồng trại kg thiếu một con, vì chúng đã nghiện và thèm nước muối bột ngọt, bây giờ "tín hữu" heo của anh ta, mỗi vụ thu hoạch tầm 9 tấn, thịt nuôi bán thiên nhiên và kg dùng thực phẩm gia súc,heo tuy chậm lớn, nhưng mối kí lô heo hơi bán tại gốc là 250k một kí lô...Anh Charlie Nguyễn, và BS Nguyễn văn Thọ,đều có nhắc đến chứng nghiện đạo của ráo rân,đúng là Cừu dê quen rơm cũ, cho dù có đuổi nó đi thì nó cũng mò về!Heo rừng cũng không ngoài lệ!
(1) Dương Hồng Phụng | Facebook
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét