Xưa có ông thầy bói mù có biệt tài ngửi văn, chỉ cần ngửi thôi là ông biết ngay tác giả, tác phẩm.
Tin đồn gần xa, nhiều người mang sách ra cho ông ngửi.
Để kiểm tra khả năng thực hư thế nào, có cụ già nọ mang ra 2 quyển sách. Ông thầy bói mù chỉ ngửi sơ qua quyển thứ nhất liền nói ngay:
- Tam quốc chí của La Quán Trung.
- Sao ông biết?
- Tôi ngửi thấy mùi binh đao.
Đến quyển thứ 2 ông thầy bói mù lại nói trúng phóc:
- Hồng lâu mộng của Tào Tuyết Cần.
- Làm sao mà ông biết hay thế?
- Tôi ngửi thấy mùi son phấn.
Thấy vậy một vị LM ở giáo xứ gần đó cũng tranh thủ cơ hội mang những quyển kinh thánh chạy sang. Có lẽ để nhất cử lưỡng tiện, truyền giáo luôn một thể!!!
Sau khi ngửi sơ qua ông thầy bói mù rùng mình, nhăn mặt nói:
- Kinh thánh Lê Vi đây mà.
- Lạy chúa tôi! Sao ông biết?
- Tôi ngửi thấy mùi kinh nguyệt.
Lúc đó mọi người đều nôn ọe, Vị LM khả kính sau khi tự làm dấu thánh giá th a tộ. i cho ông thầy bói, ông cũng lật ra trang 195 đọc lại và ngấ..t x.ỉu!
Ki tô giáo xử tử những con chiens tin lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét