Theo Jerry Coyne, tại sao Khoa học và Tôn giáo lại không tương thích, Chúa không tồn tại. Ý nghĩ đó khiến ông kinh hãi. Nhưng công việc tiếp theo của ông với tư cách là một nhà di truyền học và nhà sinh học tiến hóa đã mang lại cho ông một nền tảng khoa học của mình.
Nói chuyện từ Đại học Chicago, nơi ông là giáo sư tại Khoa Sinh thái và Tiến hóa, ông giải thích tại sao những khám phá khoa học mới đang làm xói mòn những tuyên bố của tôn giáo; tại sao Stephen Jay Gould đã sai; và luật pháp Hoa Kỳ không đủ để bảo vệ trẻ em khỏi bị chết vì đạo trước đức tin của cha mẹ.
"Tôi đang nằm trên chiếc ghế dài của bố mẹ để nghe album mới này và đột nhiên điều đó chợt hiện ra trong đầu tôi rằng mọi điều tôi được dạy về Chúa và tôn giáo đều không có bằng chứng nào đằng sau nó. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng không phải vì nóng. Tôi luôn nghĩ phải có một thế giới bên kia. Và đột nhiên nhận ra rằng điều đó có lẽ không đúng khiến tôi bắt đầu run rẩy và đổ mồ hôi. Kể từ đó, tôi là một người vô thần".
Nếu bạn dạy về sự tiến hóa, bạn đang dạy về một dạng khoa học duy nhất đánh vào các tôn giáo Áp-ra-ham. Bạn có thể dạy hóa học, vật lý và sinh lý học và các hình thức tìm hiểu dựa trên khoa học khác, chẳng hạn như khảo cổ học và lịch sử, và những người theo tôn giáo không gặp bất kỳ vấn đề nào với điều đó.
Khoảng 42 đến 43 phần trăm người Mỹ là những người theo thuyết sáng tạo. 30% khác là theo tiến hóa hữu thần, những người nghĩ rằng Chúa đã thúc đẩy quá trình tiến hóa.
Có một số điều về tiến hóa và khoa học làm suy yếu tôn giáo. Trước hết, thực tế là câu chuyện Sáng thế ký là sai. Không có bằng chứng nào cho thấy có bất kỳ đặc điểm nào khác biệt về chất của con người với các loài khác, ngoại trừ ngôn ngữ. Nhưng đó là thứ có thể đã phát triển thông qua văn hóa. Chúng ta không phải là sản phẩm đặc biệt của sáng tạo từ Chúa.
+ Những phát triển mới trong khoa học như sinh học thần kinh hoặc vũ trụ học đã ảnh hưởng đến sự hiểu biết của chúng ta về vũ trụ và vị trí của chúng ta trong đó như thế nào?
Theo Steven Weinberg, người đoạt giải Nobel vật lý, nói: “Càng tìm hiểu nhiều về vũ trụ, chúng ta càng nhận ra nó vô nghĩa như thế nào”. Chúng tôi đang tìm hiểu rất nhiều về vũ trụ và những gì chúng tôi đang thấy là tất cả đều là một quá trình tự nhiên.
Một trong những lý thuyết về cách vũ trụ hình thành, lý thuyết vụ nổ lớn, là nó xảy ra một cách tự nhiên trong chân không lượng tử, điều đó làm giảm nhẹ ảnh hưởng của tôn giáo ở đó. Người ta nói “Bạn không thể có được một vũ trụ từ hư vô. Bạn phải có Chúa. ” điều đó có thể, nếu bạn nghĩ rẵng không có gì là chân không lượng tử ở bên ngoài không gian.”
Có một luận điểm nêu rằng: ở bất kỳ thời điểm nào tất cả các lựa chọn thay thế đều được mở cho chúng ta. Đây là ý chí tự do nhị nguyên được duy trì bởi các tôn giáo khi họ nói rằng bạn có thể chọn chấp nhận Chúa jesus là vị cứu tinh của mình, hoặc lựa chọn đồng tính. Khoa học đang bắt đầu hạ thấp điều này, bằng cách chỉ ra rằng chúng ta chỉ có thể thực hiện một lựa chọn duy nhất, đó là đầu ra của bộ não thiên về vật chất của chúng ta. Chúng ta là những sinh vật vật lý, cấu tạo từ các phân tử. Do đó, suy nghĩ và hành vi của chúng ta cũng là kết quả của các chuyển động phân tử.
+ Tóm lại, tại sao tôn giáo và khoa học lại không tương thích?
Trước hết, chúng không tương thích với nhau, vì cả hai đều cạnh tranh để tìm ra sự thật về vũ trụ. Trong tôn giáo, có một số sự thật cơ bản về vũ trụ mà các tín đồ phải chấp nhận. Nhiều người Hồi giáo xem kinh Koran đúng theo nghĩa đen, đặt câu hỏi cho bất kỳ điều gì trong số đó là tự nhận bản án tử hình. Lý do tại sao mọi người rất quan tâm đến việc hài hòa khoa học và tôn giáo, là bởi vì khoa học và tôn giáo là đối thủ cạnh tranh trong lĩnh vực chân lý bí truyền về vũ trụ.
Nhưng chúng tôi sử dụng các phương pháp khác nhau để xác định điều gì là đúng. Khoa học có một loạt các phương pháp được trau chuốt tinh vi hơn 500 năm để tìm ra đâu là thật và đâu là giả. Richard Feynman đã đưa ra định nghĩa khoa học hay nhất mà tôi từng nghe, “Đó là cách giúp bạn không tự đánh lừa mình, bởi vì bạn là người dễ mắc lừa nhất”. Tôn giáo không có phương pháp luận để loại bỏ những gì là sai. Trên thực tế, đó là một cách đánh lừa bản thân. Họ có thẩm quyền, sự mặc khải, giáo điều và giáo lý như phương pháp của họ và không có cách nào để chứng minh các nguyên lý của họ là sai.
Có hàng ngàn tôn giáo và tất cả chúng đều đưa ra những tuyên bố không tương đồng về vũ trụ. Lý do của trường hợp đó là vì họ không có bất kỳ cách nào để kiểm tra những tuyên bố đó.
Tôn giáo là “hình thức mê tín phổ biến và có hại nhất”. Một trong những ý nghĩa của mê tín trong từ điển tiếng Anh Oxford là một niềm tin vô căn cứ hoặc phi lý. Vì tôi thấy mọi niềm tin tôn giáo là vô căn cứ và phi lý, tôi coi tôn giáo là mê tín. Đó chắc chắn là hình thức mê tín phổ biến nhất vì đại đa số người dân trên Trái đất là những người tin tưởng. Các hình thức mê tín dị đoan khác, như chiêm tinh học, tin vào UFO hoặc viễn tưởng, không còn phổ biến rộng rãi. Và những thiệt hại mà tôn giáo gây ra cho nhân loại còn nhiều hơn những thiệt hại mà chiêm tinh học hay niềm tin vào Bigfoot đã gây ra. Nó cũng từng là vấn đề với kito giáo, mọi người bị giết vì họ không cùng niềm tin với bạn.
+ Có phải tất cả các tôn giáo đều xấu như nhau?
Tôi nghĩ rằng bất kỳ ai nói điều đó đều có khuynh hướng làm mất uy tín của tôn giáo. Rõ ràng, các tôn giáo khác nhau về mức độ nguy hại của chúng và điều đó tỷ lệ thuận với mức độ họ truyền đạo và mức độ cuồng tín của tín đồ. Có những tôn giáo mà tôi sẽ coi là vô hại hoặc thậm chí có thể có lợi. Một tôn giáo càng ít liên quan đến một Thượng đế hữu hình, thì tôn giáo đó càng ít ra lệnh đạo đức và càng tốt.
+ Nhà sinh vật học tiến hóa, Stephen Jay Gould, đã phát triển một lý thuyết được gọi là NOMA, trong đó khoa học bao gồm lĩnh vực sự thật về vũ trụ, trong khi tôn giáo đề cập đến lĩnh vực ý nghĩa và giá trị đạo đức. Đó không phải là một thỏa hiệp mà bạn chấp nhận sao?
Đó là một thỏa hiệp đã bị hầu hết các nhà thần học từ chối, những người nhấn mạnh rằng đạo đức và giá trị được gắn chặt trong các tuyên bố về vũ trụ như thế nào. Theo nghĩa đó, họ phản đối những giới hạn của tôn giáo mà Gould đặt ra cho họ. Các triết gia cũng đã bác bỏ ý tưởng của Gould rằng ý nghĩa, đạo đức và giá trị là mục đích của tôn giáo. Có một truyền thống lâu đời về chủ nghĩa nhân văn thế tục trong triết học bắt đầu từ người Hy Lạp cổ đại và truyền qua Kant, John Stewart Mill và Hume cho các nhà tư tưởng đương thời như Peter Singer. Vì vậy, trên cả hai phương diện, tôi nghĩ NOMA thất bại.
+ Một vũ trụ không mục đích, hoàn toàn là vật chất, trong đó cuộc sống của con người là ngẫu nhiên và ý thức của con người là thứ mà bạn gọi là "ảo ảnh thần kinh", là một tầm nhìn ảm đạm, phải không?
Tôi cho rằng nó có thể là với một số người. Tôi sống với nó và hầu hết người châu Âu sống với nó. Đó là một viễn cảnh rằng không có gì nằm ngoài các định luật vật lý và vật chất. Bạn có thấy điều đó ảm đạm hay không là tùy thuộc vào tâm lý của bạn. Có phải những người ở Scandinavia hay Pháp đang lê gót cúi đầu vì họ thấy cuộc sống không có Chúa thật ảm đạm? Không. Trên thực tế, bạn có thể đưa ra yêu cầu ngược lại. Đối với nhiều người Hồi giáo, niềm vui không được phép. Âm nhạc bị cấm. Tôi thấy kiểu sống đó còn ảm đạm hơn nhiều so với cuộc sống không có Chúa.
+ Một trong những phần cảm động nhất trong cuốn sách của ông là về Ashley King. Hãy kể cho chúng tôi nghe câu chuyện của cô ấy và nó minh họa thế nào về sự nguy hiểm của tôn giáo?
Nó minh họa sự nguy hiểm của cái mà tôi gọi là "đức tin theo chiều dọc", nơi bạn thực thi niềm tin tôn giáo của mình đối với con bạn khi chúng còn quá nhỏ. Tôn giáo này là kito giáo, trong đó bệnh tật được coi là có nguyên nhân tâm linh. Các nhà “khoa học kito” từ chối y học dựa trên khoa học để ủng hộ việc cầu nguyện và chữa bệnh bằng tâm linh.
Ashley King là con gái của hai nhà “khoa học kito giáo” khá giả ở Arizona. Ashley bị mọc một khối u trên chân, hóa ra là ung thư xương. Thay vì đưa cô đến bác sĩ, họ đã đưa cô ra khỏi trường học và cố gắng điều trị bằng cầu nguyện. Cuối cùng thì cục u to bằng quả dưa hấu. Các dịch vụ trẻ em cuối cùng đã đưa cô ấy rời khỏi cha mẹ mình.
Ashley đến bệnh viện và bác sĩ nói, “Đã quá muộn. Khối u này quá lớn. Nhưng chúng ta có thể kéo dài thời gian sống cho cô ấy bằng cách cắt cụt chân của cô ấy ”. Cha mẹ cô từ chối và không cho cô uống thuốc giảm đau.
Thay vào đó, họ đưa cô vào một viện điều dưỡng “khoa học kito giáo”, được chính phủ Hoa Kỳ trợ cấp. Thuốc của cô là uống nước và cầu nguyện. Cô ấy bắt đầu la hét và kêu lên. Điều đó vô cùng đau đớn. Nhưng tất cả những gì họ làm là cầu nguyện. Cuối cùng, cô ấy chết.
Cha mẹ cô đã bị truy tố và kết án, nhưng họ chỉ bị quản chế không giám sát. Tại 43 trong số 50 tiểu bang của Mỹ, việc chữa lành bằng đức tin gây hại cho con cái của bạn không phải là một vấn đề dân sự hay hình sự. Hàng ngàn trẻ em đã chết thông qua “khoa học kito” và những người theo Chúa ở Oregon và Idaho. Có những nghĩa địa chứa đầy những đứa trẻ đã chết vì chữa lành bằng đức tin.
+ Ông có một đời sống tâm linh? Nếu vậy, nó trông như thế nào?
Spiritual là một thuật ngữ vô định hình. Tôi nghiên cứu về sự tiến hóa và mỗi ngày tôi đều đọc một thứ gì đó khiến tôi ngạc nhiên vô cùng. Nếu bạn gọi đó là tâm linh, thì, vâng, tôi theo tâm linh. Richard Dawkins cũng nói như vậy. Tâm linh có thể điều khiển gam màu từ sự ngạc nhiên trước thiên nhiên đến cảm giác rằng có một cái gì đó bên ngoài vũ trụ vật chất.
Nhưng tôi không thích sử dụng từ “tâm linh” trừ khi bạn định nghĩa rõ ràng. Tôi tâm linh với ý nghĩa rằng tôi có sự kinh ngạc và ngạc nhiên này trước tự nhiên. Nó không liên quan gì đến Chúa. Nó liên quan đến cảm giác chung được thúc đẩy bởi thiên nhiên và nghệ thuật. Vì vậy, tôi thích dùng từ nhân văn hơn là tinh thần. Ngay khi bạn nói rằng bạn là người tâm linh, mọi người sẽ tự động bắt đầu nghĩ rằng bạn theo đạo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét