Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

Thắc mắc về hiện tượng Chúa phục sinh

Tôi có nhiều thắc mắc về khái niệm Phục Sinh. Trong quá trình khảo cứu, những giải thích tôi tìm gặp thường chỉ đưa đến các thắc mắc mới nữa. Và những giải thích cho các thắc mắc mới nầy cũng lại chỉ đưa đến các thắc mắc khác hơn nữa. Hoặc không có giải thích. Dưới đây là tóm lược những thắc mắc và nhận xét về các giải thích nầy.

NẾU HỎI “LỄ PHỤC SINH LÀ GÌ?” THÌ CÂU TRẢ LỜI THƯỜNG NGHE LÀ “LỄ TƯỞNG NIỆM CHÚA GIÊ-SU SAU KHI BỊ ĐÓNG ĐINH CHẾT 3 NGÀY ĐÃ SỐNG LẠI BAY LÊN TRỜI.”

Chuyện đại loại kể rằng sau khi Giê-su bị đóng đinh đã chết rồi thì thi thể được bỏ vào một hầm mộ đóng cửa lại có niêm phong và có lính canh gác. Tuy nhiên 3 ngày sau lúc môn đồ đến thăm mộ ra thì cửa đã bị mở ra và không còn thi hài trong đó nữa.
Thắc mắc: Có một giải thích rất khả dĩ và thực tế là Giê-su chưa hề thật sự chết trên thập tự giá rồi sau đó hồi tỉnh lại trong hầm mộ, và rồi được môn đồ lén vào dẫn trốn đi. Tại sao không dùng giải thích nầy?
Tín đồ phản bác như sau:
a/ “Chúa Giê-su chắc chắn đã chết vì ngoài việc bị đóng đinh Ngài còn bị quân lính đâm dáo nhọn vào người chảy máu và nước ra rất nhiều”.
b/ “Bên ngoài quân lính canh gát rất cẩn mật nên Chúa Giê-su nếu có hồi tỉnh lại cũng không thể nào trốn ra hay môn đồ nào lẻn vào cứu mà không bị phát giác”.
c/ “Hầm mộ đã bị đóng kín bằng tảng đá rất nặng thì môn đồ không thể mở được dễ dàng”.
d/ “Sự kiện tấm niêm phong đã bị xé rách cộng với sự kiện không còn thi hài trong hầm mộ nữa chứng tỏ rõ ràng Chúa Giê-su đã sống lại và ra khỏi nơi đó”.
Tôi trả lời các phản bác trên như sau:
a/ Không thể nào biết chắc chắn Giê-su đã chết hay không. Sự kiện “người chết sống lại” xảy ra thường xuyên từ xưa đến nay ở mọi nơi. Không có gì đặc biệt hay thiêng liêng cả. Ngay với kỷ thuật y khoa tân tiến nhất ngày nay mà vẫn có nhiều trường hợp người bị tai nạn được bác sĩ chứng nhận đã chết rồi bỗng nhiên bừng sống lại vài ngày sau trong nhà xác, hay có khi cả ngay trong hòm trước khi chôn. Vào google “người chết sống lại” thì sẽ thấy ngay hàng trăm thí dụ có tài liệu chứng từ hẳn hoi.
b/ Tuy có lính canh gác bên ngoài mộ nhưng có thể không cẩn mật như người ta nghĩ. Đó là vì nếu cẩn mật thì tại sao lính canh không hay biết tấm đá cửa mộ bị lăn mở ra hồi nào? Nếu cẩn mật thì tại sao lính canh không thấy Giê-su bước ra khỏi mộ?Nếu cẩn mật thì tại sao mãi đến khi các môn đồ đến thăm mộ thì việc nầy mới bị phát giác?Và nếu không có sự cẩn mật như vậy thì rất khả dĩ xảy ra việc các môn đồ đêm khuya lẻn mở cửa vào cứu Giê-su mà không bị phác giác.
c/ Cửa hầm mộ là một tảng đá có thể rất nặng nhưng có hình tròn (dựa theo Kinh Thánh kể rằng “cửa hầm mộ đã được LĂN mở ra”). Nếu một vật tròn lăn được thì có thể không cần dùng nhiều sức lắm mới lăn nó mặc dù trọng lượng nó rất lớn.
d/ Sự kiện tấm niêm phong bị xé rách chỉ chứng tỏ rõ ràng một việc: tấm cửa đá đã được mở ra. Tấm cửa đá có thể đã được mở từ bên ngoài (hoặc do các thiên thần, hoặc do các môn đồ thừa đêm tối lẽn đến), cũng có thể đã được lăn mở từ bên trong (bởi chính Giê-su sau khi hồi tỉnh lại). Sự kiện nầy và sự kiện thi hài Giê-su không còn trong hầm mộ nữa không hề chứng tỏ là Giê-su đã 1/ thật sự chết rồi, và 2/ sống lại.
Có một cách giải thích khác cũng rất khả dĩ: Các môn đồ đã lẻn vào đánh cắp thi hài của Giê-su và chôn dấu ở nơi nào khác rồi phao tin đồn tạo dựng lên câu chuyện phục sinh.
Lý do các môn đồ làm chuyện đó là để mọi người tưởng rằng Giê-su thật sự sống lại đúng như lời tuyên bố trước đó. Các môn đồ muốn danh tiếng Giê-su (là thầy của họ) được tràn lan, để phong trào Giê-su không bị dập tắt. Đây cũng là một hành động phản chống lại chính quyền La Mã.
Và nếu vì thế thì tại sao có một số môn đồ sau đó đã thấy Giê-su?Người mà các môn đồ gặp lại sau nầy rất có thể chỉ là một môn đồ nào đó có hình dáng tương tự đã giả dạng Giê-su.
Thế thì tại sao các tín đồ phân biệt / không phân biệt được người giả hay thật?Nếu xét đến thân thế của những tín đồ được cho là đã thấy Giê-su sống lại thì chúng ta không nên ngạc nhiên lắm. Đó là vì hầu như tất cả đều là dân quê ít học, mê tín; và có thể có những người chưa hề gặp mặt Giê-su lúc còn sống.

NGOÀI CÁC NHẬN XÉT Ở TRÊN, TRONG KHI KHẢO CỨU VỀ ĐỀ TÀI NẦY TÔI CŨNG ĐƯỢC BIẾT RẰNG:

– Theo quan điểm của người Do Thái trong quyển “Cuộc Đời của Giê-su” (“Toledoth Yeshu”) thì xác của Giê-su bị dời đi ngay trong đêm bị đóng đinh.
– Theo kinh Koran của Hồi Giáo thì Giê-su đã không bị đóng đinh mà một người khác có hình dáng tương tự đã chết thay.
– Theo Thứ kinh Phúc âm của Barnabas cho rằng Giê-su không bị đóng đinh mà Judas đã thế chỗ.
– Theo một số tài liệu bởi sử gia Nga Nicolai Notovitch, sau khi hồi tỉnh lại và trốn thoát, Giê-su đã sống trọn cuộc đời mình tại Kashmir. Ở đó có lẽ có phần mộ của Giê-su mang tên là Yuz Asaf.
– Theo một số người khác thì ký thuật của Tân Ước chưa hoàn tất. Họ cho rằng sau đó Giê-su kết hôn, có con và cùng vợ đến sống ở miền Nam nước Pháp hoặc tại Glastonbury, Anh Quốc. Có người cũng tin rằng các đời vua triều đại Moravech là hậu duệ của Giê-su.
Và tôi cũng không ngạc nhiên lắm khi thấy ngay cả trong Công Giáo cũng có một số tín đồ theo khuynh hướng tự do xem sự kiện phục sinh không gì khác hơn là một biểu tượng tôn giáo về niềm hi vọng. Họ chấp nhận đây là một huyền thoại có tính biểu trưng và có tác dụng nuôi dưỡng tâm linh; ý niệm phục sinh không phải là một sự kiện lịch sử nhưng chỉ là một thái độ tôn giáo. Những người theo khuynh hướng này bác bỏ luận điểm cho rằng Giê-su đã thật sự sống lại trong thể xác.
Một điều cần nói là trong tất cả giải đáp các thắc mắc đưa ra ở trên, có lẽ tôi được nghe câu trả lời sau đây nhiều nhất:
“Bạn không tìm ra giải đáp cho các thắc mắc của bạn là vì bạn không tự lựa chọn điều đó.Nếu một người tin vào sự hiện hữu của Thiên Chúa thì các giải đáp sẽ tìm đến những thắc mắc của họ một cách dễ dàng hơn. Hơn nữa nếu bạn tin vào Thiên Chúa thì bạn sẽ hiểu rằng trí óc con người không thể nào cao hơn Thiên Chúa và hiểu hết được những điều Ngài làm. Có lẽ là chúng ta không nên thắc mắc nhiều như vậy mà chỉ nên tin thờ Thiên Chúa và chấp nhận những gì Ngài phán dạy.”
Câu trả lời trên thường được đưa ra ở những nơi tôi ghi chú là“Không có giải thích”.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên tôi gặp câu trả lời nầy. Nó được tín đồ sử dụng thường xuyên cho bất cứ câu hỏi nào họ không giải thích được. Những lần đầu khi mới nghe lời giải thích trên, tôi đã bực tức phản đối rằng: Làm sao ai có thể tin được những điều vô nghĩa lý, nhiều lúc đến mức độ khùng điên, như vậy? Thế thì chúng ta nên gạt bỏ khả năng suy luận của mình qua một bên để tin tưởng vô điều kiện vào những gì người khác muốn chúng ta tin à? Ngay cả những điều giả dối trắng trợn nhất miễn là chúng được dán nhãn “tôn giáo”?v.v. và v.v.
Tuy nhiên đến một lúc nào đó tôi rồi chợt nhận hiểu ra về câu trả lời đó. Đối với những người được dạy dỗ rằng “Lành thay những kẻ không thấy mà tin” thì nó hoàn toàn hữu lý. Chính những thắc mắc như của tôi mới là vô nghĩa lý. Vô nghĩa lý và vô bổ ích, đối với họ.Họ không bao giờ cần, và muốn, nghe những thắc mắc phát xuất từ trí óc nhận xét và lý luận của những kẻ không cùng đức tin với họ.
Điều đó không thay đổi được sự kiện Thiên Chúa Giáo hiện đại không thể nào giải đáp được những thắc mắc trên. Những câu trả lời dạng trên chỉ thể hiện rõ ràng hơn sự kiện toàn thể hệ thống tín ngưỡng Thiên Chúa Giáo giống như một ngôi nhà được xây dựng bằng những lá bài xếp chồng chất lên nhau một cách mong manh. Nếu lấy một lá bài ra là ngôi nhà sẽ sụp đổ, nếu không toàn bộ thì cũng từng phần. Vì thế cũng không khó hiểu lắm tại sao những thuật ngữ khéo léo, những lịch sử lệch lạc cùng những ngụy chiêu tâm lý được sử dụng thường xuyên. Để lòn lách và tránh né, để bảo vệ và chống đở căn nhà bằng những lá bài đó.
Như đã thấy ở trên.
Nguyễn Nhân Trí https://www.facebook.com/groups/443140173110305 Không có mô tả ảnh.

CHUYỆN LẠ CÓ THẬT - NHÀ THỜ TRẦN NHƯ NHỘNG Ở MỸ

Có một nhà thờ ở Ivor, Virginia Hoa Kỳ, nơi đó các con chiens và mục sư vào đó cởi truồng và làm lễ đọc lời Chúa. Nhà thờ này nằm trong khu resort khỏa thân White Tail ở Ivor và nó được mở cửa từ năm 1984.

Ông mục sư nhà thờ này lý luận rằng ”Dê Sù sinh ra đời trần như nhộng, Dê Sù bị lột truồng trần như nhộng khi bị đóng đinh trên thập ác và Dê Sù thăng thiên cũng trần như nhộng khi bỏ lại quần áo trong ngôi mộ trống. Những sự kiện chính trong cuộc đời chúa Dê Sù cũng là trần như nhộng, vậy tại sao chúng ta lại xấu hổ khi trần như nhộng để thờ phụng Ngài?”. Ông mục sư này nói có lý, nếu xét theo khía cạnh con chiens làm theo lời chăn chiens và chăn chiens thì làm theo lời Dê Sù.

Ông mục sư này còn cảm thấy tràn đầy đặc ân và được chúa ban phước để phục vụ cho nhà thờ. Ông nói rằng mọi người vào đây đều “trần như nhộng” như nhau cho dù có là tỷ phú, tổng giám đốc, thợ sửa ống nước hay thất nghiệp.

Điều ngạc nhiên là chính nhờ vào dịch vụ trần như nhộng này mà kinh tế của khu vực đã tăng lên 12% và năm ngoái có hơn 10.000 người viếng thăm nơi này. Theo tạp chí Forbes, việc kinh doanh trong khu vực thu hút được khoảng 800 triệu USD mỗi năm.

SUY NIỆM:

-Tại sao tín hữu công giáo lại được gọi là con chiens, một loài sú c vật?

-Tại sao linh mục, giám mục, hồng y lại được gọi là chăn chiens hay là chủ chăn để chăn dắt con chiens?

-Một nhà thờ chứa con chiens và chăn chiens trần như nhộng như vậy thì nên gọi là gì cho sát nghĩa?

Đúng là chuyện hài nhà chúa, ngộ và lạ.

Càng nghĩ càng rối…. Mời các bạn cho ý kiến.


P/s: Khởi thủy thiên chúa nặn ra hai con người đầu tiên là Adam và Eva theo hình ảnh của ngài, nghĩa là cũng trần như nhộng y chang như thiên chúa, kể từ khi họ biết xấu hổ vì sự trần trụi của cơ thể và lấy lá che chim thì tai họa ập đến ngay, vì tội con nít bày đặt mặc đồ trong khi đấng sáng tạo đầy quyền năng còn chưa dám nghĩ đến điều đấy. Mà cũng ngộ ghê thiên chúa vốn ở truồng mà đám chiên vẽ hình hắn lại mặc đồ, như thế là không trung thực nhé, hay chiên muốn chọc cho thiên chúa nổi khùng lên đây mà. Khà khà khà.

3.bp.blogspot.com/-IBYNjEdxkZ8/U_CnuSJEtVI/AAAA...




https://www.facebook.com/groups/1993155514291442


https://www.facebook.com/100034389021090/videos/294756778347287/

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Thắc mắc thiên chúa giáo: Thiên chúa thuộc giống loài nào ?

1. Chúa trước khi sáng tạo ra loài người là giống đực hay giống cái hay lưỡng tính hay lúc thì đực lúc thì cái hay chẳng là giống gì?
Nếu là giống đực thì ông ấy có bộ phận sinh dục hay không, nó có giống với loài người và nếu vậy thì quan hệ tình dục với ai?
Nếu là giống cái, cũng câu hỏi như trên?
Nếu là không đực không cái, thì chúa nặn ra Adam theo hình ảnh chúa, mà Adam chắc chắn là giống đực và có bộ phận sinh dục nam, vậy thì có phải hơi mâu thuẫn sao?
Nếu chúa lúc là đực, lúc là cái, vậy thì ông ấy phải biến đổi như vậy để làm gì?
Nếu chúa vừa đực vừa cái, chẳng phải như loài giun sao?
Hay chúa phi giới tính?
Mục đích của chúa sinh ra trong thân thể Giê-su là nam là gì? Tại sao không sinh ra là nữ? Có phải chúa cũng phân biệt giới tính trọng nam khinh nữ hay lý do nào khác?
2. Chúa làm Maria có bầu (không cần biết bằng cách nào) mà không được sự đồng ý của bà ấy. Vậy chúa có phạm tội hiếp dâm hay không? Nhất là tội hiếp dâm chính con cháu, hậu duệ của mình vì chúa tạo ra loài người.
Nếu không coi Maria là con cháu vì không có liên quan huyết thống gì, thì có phải Maria chỉ như búp bê tình dục, hay một người đẻ thuê, hay thế nào?
Nếu nói Maria đồng ý thì các bạn chỉ ra chỗ nào trong kinh thánh nói rằng bà ấy đồng ý.
Giả sử có chỗ nào trong kinh thánh nói bà Maria đồng ý thì chẳng phải chúa vẫn là quan hệ tình dục dù không theo cách thông thường như loài người.
Loài người chưa cần ăn nằm với nhau mà chỉ cần nghĩ trong đầu thôi thì cũng đã bị quy vào tội ngoại tình tư tưởng.
Khi bỏ qua tất cả vấn đề trên, việc chúa làm bà Maria có bầu, chẳng phải là làm hại bà ấy sao? Ngoài ra, Chúa đã đặt bà Maria vào tình thế thiệt thòi, khó xử:
- Thiệt thòi: Các bạn vẫn nói tình yêu và tình dục là món quà của thượng đế. Vậy mà chúa cướp món quà đó của bà Maria vì có tình yêu với ông Giôsép gì đó nhưng lại không có món tình dục với ông ấy mà bị chúa hiếp dâm trộm lúc nào không hay.
- Thiệt thòi: Là người phụ nữ bị mang tiếng không chồng mà chửa, hoặc là người phụ nữ có con mà lại không được gọi đó là con, mà phải gọi đó là cha mình. Đây cũng là điều khó xử cho bà Maria. Chúa đã cướp đi vai trò người mẹ trọn vẹn của bà ấy.
Nếu nói chúa tạo ra loài người nên có mọi quyền sinh quyền sát, chẳng phải là chúa đối xử với loài người tệ bạc lắm sao, hoặc là con người chỉ là công cụ cho chúa.
3. Cuối cùng, mục đích của việc nặn ra loài người là gì? Loài người nếu không ăn trái cấm thì vẫn ở thiên đàng ra sinh sôi nảy nở loạn luân với nhau trên đó hay sao? Khi đó, mục đích của việc nặn ra vũ trụ, nặn ra trái đất và muôn loài trên trái đất là gì? Loài nào sẽ cai trị trái đất vì loài người chỉ có ở thiên đàng.
Nhờ các bạn giáo dân con chúa giải thích giúp mình. Cảm ơn các bạn.
P/s: Theo như tui được biết thì chúa nặn ra Adam và Eva giống như hai con búp bê người máy, đây là hai món đồ chơi mà chúa cưng và qúy nhất đến nỗi Satan ( Thiên thần số 1) phải sinh tâm đố kỵ, nếu hai con búp bê người máy này không ăn trái cấm thì nó sẽ mãi mãi vô tư an hưởng cuộc sống được cưng như trứng mà không cần lao động vất vả mới có cái ăn, nhưng chúng sẽ không biết Chịch để sinh con đẻ cái, vì thế trên thiên đàng mãi mãi sẽ chỉ có hai con người này, chúng sẽ sống vô tư bằng cách săn bắt hái lượm những thứ sẵn có trong vườn địa đàng, trần truồng đi lang thang như hai kẻ điên  được cái là trẻ mãi không già (y chang truyện cổ tích), cái này cũng giống như mấy người nhà giàu họ mua cún cưng về nuôi để vui chơi giải trí, vuốt ve, cưng như trứng hứng như hoa cung cấp chiều chuộng nó tận răng chỉ cần nó ngoan ngãn vâng lời mình, khi nó làm sai lời thì nổi giận (trừng phạt) bằng cách đem thả nó ra ngoài đường, khóa chặt cổng rào không cho nó vô nhà, để cho nó tự kiếm ăn và sinh tồn theo quy luật tự nhiên, kể từ đây tao không còn quan tâm chăm sóc mày nữa, nhưng tao vẫn luôn yêu thương mày, có ai trả lời được Sơn Tinh sau khi cưới được công chúa Mỵ Nương bây giờ đang ở đâu, họ sinh được bao nhiêu con cháu rồi không ? Tui cũng đang thắc mắc là mấy con thiên thần trẻ em cha mẹ nó là ai, và bây giờ nó đã trưởng thành có chồng vợ gì hay chưa, để còn duy trì nòi giống thiên thần. Nếu mấy con thiên thần cũng là những món đồ chơi do thiên chúa nhào nặn ra thì hắn cần gì nặn ra Adam và Eva để giải khuây, mấy con thiên thần còn xinh xắn và làm được việc hơn hai cái con hình nhân nửa người nửa ngợm  vô tích sự kia mà. Sở dĩ chúa thương hai con cún cưng Adam và Eva nhất hạng là vì nó ngu nhất hạng, bảo sao làm vậy, gọi là "đức vâng lời" không bao giờ dám cãi lời chúa, chúa chỉ con Heo bảo đó là con Bò nó cũng gật, còn mấy con thiên thần, Satan,.. thì chúa đừng hòng bốc phét với nó. Do có trí khôn đôi khi nó lý sự, không vâng lời làm ngài bực mình không vui thế thôi.

Nếu chúng không ăn trái cấm thì chả có ai biết hiện giờ có một thằng chóa nào là đấng sáng tạo vì trên trái đất không có loài nào đủ khả năng nhào nặn ra thượng đế thánh thần để thờ lạy van xin, các bác có thấy con khỉ, hay trâu, bò, hổ... nào thờ lạy van xin thiên chúa không ? mà nó vẫn sống khỏe đấy thôi. Nếu như một ngày nào đó trên trái đất này không còn một nhà thờ, không còn một tiếng van xin, không một ai thờ lạy thiên chúa thì thiên chúa chắc chắn sẽ buồn rầu mà tự tử chết cho rồi, sống mà không ai biết đến thì chết còn sướng hơn. Ka ka ka
Hình ảnh đức Mẹ Maria lên trời - Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam Tại Đức
https://www.facebook.com/groups/1993155514291442

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020

Ai sở hữu Địa Ngục, và Chúa Trời có thật sự làm chủ Thiên Đình không?

Nếu chúng ta nghiệm kỹ mới thấy rằng:
1.. Thiên chúa Công giáo (Chúa Ma, Chúa Cha, Giê Su) làm chủ Địa ngục.
Bằng chứng là chúng ta thường thấy con chiên hăm doạ ai phản Chúa sẽ bị đầy xuống địa ngục.
Nếu Satan là chủ Địa ngục thì không lý do gì Chúa Công Giáo có quyền xâm phạm lãnh thổ Địa Ngục.
Ngoại trừ Satan chỉ là bồi bàn của Chúa Công Giáo.
2. Thiên chúa Công giáo KHÔNG LÀM CHỦ THIÊN ĐÌNH.
Lý do là Thiên Đình do Ngọc Hoàng Đại Đế làm chủ và chưa bao giờ Thánh Kinh chứng minh Thiên đình của Công giáo ở hành tinh nào.
Có thể Thiên chúa Công giáo có mướn một khu đất rộng cở vườn Lộc Hưng. Nên Ông ta rất do dự và không tự do cho loài người di cư đến đó.
Nếu Thiên Đình là của Chúa Công Giáo, thì tại sao Ông ta phải bắt mọi người bị thanh lọc để chọn đúng người?
Vã lại Chúa Công Giáo đã rất ma giáo khi bắt người phải chết rồi mới được lên Thiên đình, trong khi đó thì Giê Su con trai ông ta tự do bay về trời cả hồn lẫn xác.
Chúa Công giáo là thằng điếm ma giáo nhất. https://www.facebook.com/groups/443140173110305

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

PHƯỢNG HỒNG NĂM CŨ

Tình cờ nghe lại tiếng ve
Giữa trưa nắng hạ lòng nghe não lòng
Bây giờ ai có nhớ không ?
Cầm tay e ấp mà không nói gì
Phượng hồng lưu bút còn ghi
Chia ly năm ấy người đi kẻ buồn.
Image

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

“Tôi có đạo”

Thỉnh thoảng tôi hay xem chương trình Bạn muốn hẹn hò, nhưng cứ đến cặp nào mà có bọn chiên là đều bắt đối phương theo đạo Chúa. Chưa bao giờ thấy ai đạo khác như đạo Phật, đạo Hồi, bên lương, hay vô thần mà bắt người kia phải bỏ đạo hoặc theo đạo mình. Chỉ có lũ chiên luôn bắt người khác phải theo đạo Chúa. Mất dạy nhất là câu chiên hay nói” Tôi có đạo”. Vậy các đạo khác thì không phải là đạo sao? Ý chiên muốn ám chỉ chỉ có đạo Chúa mới gọi là đạo. Đm lũ chiên nên bị tuyệt chủng cho nước VN được sạch sẽ.

Bạn Muốn Hẹn Hò|Tập 572: Chàng trai chia tay bạn gái chỉ vì bạn gái không theo đạo nên không thể yêu ?

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản

SỰ THẬT SẼ GIẢI PHÓNG CÁC ANH EM- Lịch sử truyền đạo bá đạo của Kitô giáo (bài 9 hết)

Tại ẤN ĐỘ
Liên hệ đầu tiên của Ấn Độ với Thiên Chúa giáo bắt đầu khi Vasco da Gama từ Bồ Đào Nha đã đổ bộ với các tàu chiến và các linh mục năm 1498 . Những người mới đến không những là người buôn bán mà còn mộđạo Kitô theo lệnh của Đức Giáo Hoàng: "... để xâm chiếm, chinh phục, và đô hộ các quốc gia đang ở dưới những kẻ thù của Chúa Kitô, như Saracens (người Hồi giáo đã chiến đấu chống lại quân Thập tự chinh Thiên chúa giáo thời Trung cổ) hoặc Pagan (ngoại đạo)... "
Người dân Ấn đã bị bắt buộc phải cải đạo hay bị tra tấn và giết chết. Hàng ngàn người đã phải chạy trốn khỏi Goa để gìn giữ văn hoá và tín ngưỡng tôn giáo của họ.
Sử gia Gaspar Correa đã mô tả những gì Vasco da Gama đã làm như sau: "Khi các người Ấn Độ đã bị xử tử như vậy, ông ta ra lệnh đánh gãy răng của họ với gậy và đẩy chúng xuống cổ họng; sau khi họ được đặt lên tàu, chất chồng lên nhau, trộn lẫn với các giòng máu chảy từ họ, ông đã ra lệnh trải chiếu và lá khô lên trên các tử thi, cho các tàu tiến vào bờ và các tàu bị đốt cháy ... Trước khi giết và đốt các người Ấn vô tội, ông đã ra lệnh chặt tay, tai và mũi họ."
"Khi Zamorin (lãnh tụ của dân Ấn) gửi một người Bà La Môn đến cầu hòa với Vasco, ông ta bị cắt đôi môi và hai tai. Đôi tai của một con chó đã được khâu vào và người Bà La Môn này được gửi trở lại cho Zamorin trong tình trạng đó. Người Bà La Môn đó ... đã mang theo ba chàng trai trẻ, hai người con trai và một cháu trai. Họ bị treo cổ trên sàn tàu và thi thể của họ được gửi vào bờ. "
Francis Xavier, một linh mục dòng Tên (Jesuit), đã đến ngay sau Vasco da Gama, với quyết tâm nhổ Ấn Độ giáo ra khỏi đất Ấn Độ và thay thế bằng đạo Kitô. Những lời nói và việc làm của ông ta đã được ghi lại trong nhiều tiểu sử của ông. Francis Xavier đã viết về nhà:
"Ngay khi tôi đến ở bất kỳ làng ngoại đạo nào, khi tất cả được rửa tội, tôi ra lệnh phá hủy tất cả các đền thờ thần tượng của họ và tất cả các thần tượng bị vỡ ra từng mảnh. Tôi không thể nói hết với bạn niềm vui mà tôi cảm thấy khi nhìn thấy điều này xảy ra. Giáo Hội đã có một cách đặc biệt để đối phó với các người Ấn đã cải đạo nhưng bị nghi ngờ là không theo nghi lễ Thiên chúa giáo với thành khẩn và nhiệt tình, hoặc thậm chí thực hành bí mật đức tin cũ của họ; những thủ phạm sẽ bị theo dõi và bị thiêu sống"[1].
Xavier lập một Toà án dị giáo, được ghi nhận bởi các sử gia là kinh khủng và man rợ hơn bất kỳ toà án nào trước đó. Hàng ngàn người đã bị tra tấn, bị cắt xẻo và bị giết. Hàng ngàn người đã phải chạy trốn khỏi Goa để giữ văn hóa và tôn giáo truyền thống của họ.
Có từ 600 đến 1000 ngôi đền Ấn Độ giáo và đền thờ đã bị phá hủy, nhưng nhiều người xem những con số này hơi thấp [2]. Nhiều loại tra tấn tàn bạo đã được sử dụng bởi các quan toà án dị giáo, chẳng hạn như cắt xẻo các bộ phận cơ thể, tra tấn bằng lửa và chết đuối. Chi tiết của các tra tấn này quá khủng khiếp và kinh khủng với bất kỳ người lành mạnh nào: "Trẻ em bị đánh đập và từ từ bị cắt xẻo trước mặt cha mẹ chúng và mí mắt của họ đã bị cắt để đảm bảo họ thấy hết tất cả. Các tứ chi đã được cắt bỏ một cách cẩn thận, vì vậy mà một người vẫn còn tỉnh táo ngay cả khi tất cả những gì còn lại chỉ là thân mình và đầu"[3].
Tổng giám mụccủa xứ Evora ở Bồ Đào Nha cuối cùng đã công nhận rằng toà án dị giáo là một tòa án nổi tiếng xấu nhưng không có nơi nào ghê rợn bằng tòa án ở Goa [4].
Không ai biết chính xác số lượng người dân thành Goa bị tra tấn một cách ác độc như vậy; ước tính thấp là hàng chục ngàn người, ước tính cao là hàng trăm ngàn, thậm chí có thể nhiều hơn nữa. Các man rợ của các toà án dị giáo tiếp tục từ 1560 cho đến một thời gian nghỉ ngắn vào năm 1774, nhưng bốn năm sau, toà án dị giáo lại xuất hiện một lần nữa và nó tiếp tục không ngừng cho đến 1812. Toà án dị giáo tại Goa đã hoạt động hơn 250 năm. Tại thời điểm đó, vào năm 1812, người Anh đã áp lực người Bồ Đào Nha phải chấm dứt sự khủng bố của Toà án dị giáo và sự hiện diện của quân đội Anh tại Goa đã làm cho người Bồ phải theo ý muốn của người Anh [5].
Tiến sĩ Trasta Breganka Kunha, một người Công Giáo ở Goa, viết: "Mặc dù tất cả các cắt xén và che giấu của lịch sử, vẫn là một sự thực không thể nghi ngờ được rằng việc cải đạo người Goa là do những phương pháp tàn bạo bởi người Bồ Đào Nha để thiết lập nền đô hộ của họ. Kết quả của bạo lực này là những đặc tính của dân tộc Ấn đã bị phá hủy. Công tác truyền đạo Kitô ở Goa đã không bằng cách rao giảng về tôn giáo mà qua các phương pháp tàn bạo và áp lực. Nếu cần bằng chứng nào cho sự thực này, chúng ta có thể tìm được qua các sách pháp luật, các mệnh lệnh, báo cáo của các nhà cai trị địa phương vào thời kỳ đó và cũng từ những tài liệu đáng tin cậy nhất của chính giáo phái Kitô. "[6]
Một lễ kỷ niệm 500 năm của ngày Vasco de Gama đến Ấn Độ đã được đề xuất một cách hồ hởi nhưng đã bị ngừng lại bởi một liên minh đáng ngạc nhiên của người Ấn độ giáo, Hồi giáo, các người tả khuynh và bảo vệ môi trường.
Frances Xavier thường được gọi là 'Thánh Francis Xavier’ và ''Thánh bảo trợ của phương Đông". Ông vẫn còn được thờ, cầu nguyện và vinh danh là đại diện thuần khiết của Chúa Giêsu và Tin Mừng bởi các tín đồ Kitô trên khắp thế giới. Có vô số các bệnh viện, trường học, và các tổ chức khác ở Ấn Độ mang tên ông. Thậm chí ngày nay Tổng giáo phận Goa còn huyênh hoang tự hào: "Chương sử vẻ vang của sự mở rộng của Giáo hội Công giáo ở phía đông có thể được cho là đã bắt đầu sau khi người châu Âu phát hiện những tuyến đường biển đến Ấn Độ vào năm 1498. Điều này đã giúp mang các linh mục châu Âu đến những vùng đất này; một trong số họ là Thánh Francis Xavier, tông đồ vĩ đại của phương Đông và người bảo trợ của các đoàn truyền giáo. Goa có đặc quyền là điểm xuất phát khi Ngài làm việc cho Hội Thánh, và là nơi mà nấm mồ thiêng liêng của Ngài vẫn còn được bảo tồn. Goa được gọi là "La Mã của phương Đông" do vai trò trung tâm của nó trong phúc âm hóa phương Đông" [7].
Ngày nay các chiến thuật Kitô giáo đã thay đổi, nhưng tiền đề cơ bản của họ rằng 'Thiên Chúa giáo là tôn giáo chân thật duy nhất' làm vô hiệu tất cả các nỗ lực tuyên truyền của họ là khoan dung và yêu thương. Thực tế là Kitô giáo đã không thay đổi thần học của nó, chỉ có thay đổi kỹ thuật cải đạo. Những nhà truyền đạo Chúa đang sử dụng một tài sản lớn (nhiều tỷ đô la Mỹ) để tuyên truyền. Họ hoạt động tại Ấn Độ dưới chiêu bài giúp người bị áp bức, bị bệnh và yếu hèn.
Trong thực tế, mục đích vẫn giống nhau - để cải đạo tất cả theo Thiên Chúa giáo và phá hủy tất cả các nền văn hóa và tôn giáo khác nằm trên đường đi. Không cần tấn công, lạm dụng, hoặc lên án các tôn giáo ngoài Kitô giáo. Sự thật đơn giản là người truyền đạo Kitô sử dụng láo khoét, dối trá, và đạo đức giả. Cải tiến xã hội chỉ là một ngụy trang cho việc cải đạo và việc phá hủy tất cả các tôn giáo và văn hóa bản địa.
Tại sao các nhà truyền đạo Chúa muốn cải đạo người khác? Bởi vì đó là bản chất của các tôn giáo độc quyền (Hồi giáo, Thiên chúa giáo và Tin lành) để cố gắng làm cho mọi người giống như họ về phương diện tôn giáo. Họ không cần đa nguyên hoặc tôn trọng các tôn giáo khác; trong thực tế họ rất coi thường các tôn giáo khác. Hơn nữa, niềm tin độc quyền và thái độ này đến thẳng từ “miệng của con ngựa”, từ các thánh kinh của họ. Ví dụ, trong Kinh Thánh Matthew 28:19-20, Mark 16:15-16, Luca 24:46-47 mọi tín đồ Kitô được lệnh cải đạo người khác và bổn phận của mọi tín đồ Kitô là vâng lời các lệnh của Kinh Thánh.
Nhìn qua các hoạt động của họ ở Ấn Độ rõ ràng cho thấy các nhà truyền đạo Chúa bôi nhọ Ấn độ giáo và cho là tà giáo mỗi ngày. Ấn Độ giáo được xem là đồng nghĩa với thờ cúng ma quỷ và người Ấn giáo được mô tả là ngoại đạo, làm việc cho ma quỷ, và như các người mất linh hồn đang đi thẳng vào địa ngục.
Cho đến ngày nay Ấn Độ mới bắt đầu nhận ra những người truyền đạo Kitô thực sự như thế nào. Điều này được chứng minh ở các tiểu bang như Nagaland, Mizoram, Assam, Arunachal Pradesh và các khu vực khác ở Đông Bắc Ấn Độ. Ngay sau khi đạo Kitô trở thành đa số trong một khu vực, họ gieo nọc độc của thù hận và xung đột, biến người trong gia đình chống lại người trong gia đình, dân làng chống lại dân làng. Họ còn kích động người theo Kitô giáo đòi tự trị và lập một quốc gia theo đạo Kitô. Ngay sau khi có người bị cải đạo, họ liền được khuyến khích bôi nhọ mạnh mẽ và công khai văn hóa và truyền thống trước đây của họ và tất cả mọi thứ liên quan.
Điều này làm phá vỡ toàn bộ cộng đồng và các hoạt động bình thường của xã hội và kinh tế.
Dân quân Kitô trong nhiều tỉnh ở Đông Bắc Ấn Độ đã buộc người dân ngoại đạo hoặc là cải đạo sang Thiên Chúa giáo hoặc bị hình phạt tử hình. Với cái chết trước mặt họ, hầu hết các người lớn đã chạy trốn khỏi làng để khỏi bị tra tấn, dẫn đến sự phá vỡ các hoạt động nông nghiệp. Các nhà lảnh đạo Phật giáo của các bang Assam và Arunachal Pradesh đã mạnh mẽ lên án cuộc tàn sát ghê tởm của các dân quân đối với các Phật tử yêu chuộng hoà bình và những bộ lạc theo tôn giáo của họ.
Vì người Ấn Độ bây giờ mới biết những gì các người Kitô đang làm, đây là thời điểm để có một số biện pháp nghiêm chỉnh chống tuyên truyền Kitô và truyền niềm tự hào cho mỗi người Ấn Độ trên toàn quốc về một quá khứ vẻ vang và một di sản Vệ Đà đáng quý.
KẾT LUẬN
Các người theo đạo Kitô luôn luôn miêu tả các nền văn minh không phải Kitô là đi thụt lùi, kém phát triển, mê tín dị đoan, và man rợ. Thực sự nguyên nhân của tất cả những lời chỉ trích này là vì những nền văn hóa bản địa không chấp nhận Chúa Giêsu, Thánh Kinh và lối sống phương Tây của họ. Vì vậy theo các tín đồ Kitô, các nền văn hóa này cần sự giúp đỡ của họ. Trong thực tế họ hăng say tiêu diệt bất kỳ quan niệm hữu thần nào khác ngoài Thiên Chúa giáo hoặc đền thờ nào không phải là một nhà thờ Kitô; những điều này cho thấy rằng những người truyền đạo thực sự mới đầy tính chất của người man rợ.
Nói chung các nền văn hóa bản địa thật sự tốt hơn trước khi Kitô giáo đến, vì Kitô không có gì tốt hơn cho người bản xứ. Trong thực tế, các nền văn hóa này đã bị tiêu diệt, lịch sử của họ bị xoá hoàn toàn, truyền thống văn hóa của họ bị loại trừ, các tôn giáo cũ của họ bị phá hủy và họ đã có nhiều hạnh phúc hơn trước khi đạo Kitô xuất hiện.
Đã có nhiều sửa đổi những lời dạy của Chúa Giêsu kể từ khi bắt đầu khoảng 2000 năm trước. Nhưng cho đến khi nào những giáo lý bài ngoại và chống thần tượng của Kinh Thánh được sửa đổi, các hoạt động truyền giáo cũng sẽ mang lại những kết quả thảm khốc tương tự. Như được dạy trong Kinh Thánh, 'chúng ta có thể biết một cây bằng trái của nó’, những nhà truyền giáo cần phải chấp nhận một nền thần học đa nguyên hơn, công nhận thần thánh trong các tôn giáo khác và các đóng góp của các nền văn hóa khác. Họ phải nhận ra rằng họ không phải là con đường duy nhất của sự cứu rỗi. Cho đến khi những điều này được sửa đổi, các nỗ lực truyền đạo để phụng sự Chúa Giêsu là những việc không tốt và trái với đạo đức. Nếu không, trong thời hiện đại, các hoạt động truyền đạo trên toàn thế giới phải bị lên án, vì chúng tìm cách tiêu diệt các nền văn hóa và tôn giáo bản địa. Các người truyền đạo cần phải được theo dõi và các hoạt động truyền giáo cần phải được xem xét lại.
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người
chú thích:
[1] Paul William Roberts, Vương quốc của Linh hồn, vài hành trình ở Ấn Độ - Empire of the Soul, Some Journeys in India (Riverhead Books, New York)
[2] Lịch sử của gặp gở Ấn Độ giáo và Kitô giáo -History of Hindu-Christian Encounters, Sita Ram Goel, South Asia Books (tháng 7 năm 1990), ISBN 9990049173.
[3] Ibid.
[4] Empire of the Soul, Roberts William Paul (Harper Collins, 1999)
[5] Ibid.
[6] Sự xâm lược của Bồ Đào Nha – The Portuguese Invasion
[7] Tổng Giáo Phận của Goa và Daman, http://www.archgoadaman.org/Dioceses/index.htm